Wednesday 23 March 2011

Cà phê và Tôi



Không hiểu tôi đã biết thưởng thức từ khi nào nhưng chỉ nhớ rằng là đã uống nó từ năm học lớp 6, cái thứ nước màu đen đen cuốn hút mà đam mê đến lạ thường…
Nhớ ngày ấy, nhà tôi hay mất điện và điện yếu chẳng thể học bất cứ lúc nào mình muốn, thế là phải đợi đến tận 9-10 giờ tối mới học được… “Thời bao cấp” đã rèn cho tôi sức chịu đựng rất tốt trước những khó khăn trong cuộc sống.
Ngày ấy, mẹ đã tất tưởi chỗ nọ chỗ kia để mua cho mình một gói màu đen mà được gọi là cà phê. Bà chỉ mong giúp con gái phần nào đỡ buồn ngủ để học lúc điện sáng. Mới đầu mẹ cũng học chế học pha bằng vải màn rồi cũng có thể để mình uống nước mà không bị uống cặn…
Rồi hương vị cà phê đồng hành cùng tôi suốt bằng đó năm từ lúc là học sinh, sinh viên cho tới ngày hôm nay.
Những bằng lấy năm trôi qua, mình cứ theo cái thứ nước có mùi thơm tuyệt diệu và biết bao người cũng theo mình để cùng “nghiện” nó. Thật buồn cười họ đều bị cà phê làm cho say lúc đầu nhưng rồi sau này họ lại nghiện cái say ấy. Có điều họ đều nói cứ nhắc đến cà phê họ đều nhắc đến tên mình.
Nhâm nhi ly cà phê với tôi là bây giờ là những khoảnh khắc tuyệt vời, cà phê giúp tôi tỉnh táo để lại nghĩ cho công việc, cho gia đình và cho rất nhiều mối quan hệ khác. Nhưng thường tôi chỉ được uống cà phê thôi. Nhiều lúc cảm xúc ùa về để sang những phút giây thưởng thức cái thứ nước cà phê nghiện đó thì điện thoại, công việc lại cuốn tôi đi… Thế là lại uống cà phê mà thôi.
Thường vào ngày chủ nhật tôi cùng chồng và hai con đi thưởng thức cà phê ở quán gần nhà. Các con và chồng cứ order “cà phê đen nóng, không đường” và chủ quán cũng nhắc cùng như một giai điệu quen thuộc làm cho tôi thấy vui vui.
Nước cà phê thật đặc biệt, nó làm cho mọi người say đắm nó như nhưng cặp tình uyên ương, thứ hương vị chỉ một lần thoảng qua mà làm ta cứ nhớ mãi. Cà phê đi vào công sở gọi mời mơn chớn anh chị công sở để rồi cứ muốn gặp nhau là lại “cà phê đi”, cà phê như điểm hẹn của nhóm bất động sản, chứng khoán, cà phê là để đánh dấu mỗi cuối tháng lĩnh lương, là để ai đó khao có bạn mới, cà phê là lý do để gặp gỡ và sẻ chia.
Cà phê là để kết nối bạn bè, đôi lứa, đối tác, để rồi nếu đi cà phê một mình là sẽ trải dài với cảm xúc của riêng mình trong thế giới riêng.

1 comments:

Luuvt said...

Coffee thật có những điều thật đặc biệt chị nhỉ! Đối với em, coffee cũng như một người bạn,..đồng hành từ thuở em không để ý đến nó, tới lúc cùng em ôn bài, đi chơi cùng bạn bè... Thật là những dấu ấn, kỷ niệm hem thể nào quên. ^^
Chị Bình hạnh phúc thật đấy! Làm công việc mình thích, có một gia đình thật ấm áp. :X
Chúc chị Bình có những giây phút bình yên để thưởng thức coffee chị nhé!
Bít đâu lúc nào đó chị em mình lại "Coffee nhé!" :))))

Post a Comment