Tuesday 18 January 2011

NHẮN VỚI ANH


Đừng bắt em phải nói "rất yêu anh"
Câu nói đó dành riêng cho đôi lứa
Em và anh giờ đây không còn trẻ
Yêu anh nhiều hơn cả những lời yêu.

Ai cứ bảo tình yêu là có tuổi
Em cười hoài vì chẳng đúng với em
Anh đồng ý yêu thương là vô lỗi ?
Trái tim mình đập những phút cho nhau.

Phía ngoài kia công việc vẫn đợi em
Chẳng khóa cửa góc riêng em bỏ ngỏ
Lời nhắn anh thương quá chiều đông lạnh
Trái tim em sưởi ấm lúc anh về.
(Hai Phong 24:00 18-Jan-2011)

ĐÊM HÀ NỘI NHỚ
(Sưu tầm)

Xa một tuần có lâu quá không anh
Sao em thấy ngày cứ dài đến thế
Đêm Hà nội thơm nghẹn lòng hoa sữa
Ngôi sao em ngân ngấn phía chân trời.

Ngày xa anh em bỗng hoá đơn côi
Giờ cũng chẳng vô tình ngang cửa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy.

Hà nội bồng bềnh trôi theo heo may
Ánh trăng nhắc về thời mê đắm
Thơ em xuống dòng buồn nghiêng dấu lặng
Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy.

Có những người được gọi là người quen
Dù trước đây họ thân nhau nhiều lắm
Chỉ thoáng qua 1 lần giận dỗi
Lạnh nhạt dần chỉ còn tiếng người quen.

Có những người được gọi là người quen
Chỉ đủ nhìn nhau mỗi lần gặp gỡ
Chỉ đủ nhìn nhau thấy không bỡ ngỡ
Lạnh nhạt dần chỉ còn tiếng người quen

Giá tất cả dễ dàng xoá bỏ.
Giá con tim nối chắp sự đau lòng
Giá anh quên giá mà quên được
Phải làm sao xoa dịu vết thương này.

Anh tự nhủ ngày mai trời sẽ sáng
Mãi trông chờ sao tối chẳng qua mau.
Để cho anh chín khổ mười buồn.
Và nước mắt cứ lăn dài trên má.

Đến rồi lại đi người ơi tình là thế.
Yêu làm chi để lỡ một lời thề.
Thôi tình nhé , ta thà làm cỏ úa.
Đợi thu về cùng gió xót xa đưa.










0 comments:

Post a Comment