Saturday 29 October 2011

VẪN ĐỢI NGÀN NĂM

0 comments
Chỉ còn gió mơn man trên lá biếc
Chỉ còn mây mải miết kiếm trời xa
Chỉ còn hoa như là đùa với nắng
Đã xa vời như là chẳng còn nhau.


Gió có biết em đã đi đâu 
Mây có thoảng mùi ngâu trên tóc
Bờ mi ơi xin đừng bật khóc
Em xa rồi tóc cũng chẳng còn hương.


Đời có trôi một cách bình thường
Như đã chẳng còn thương còn nhớ
Nhành hoa sứ ép trong trang vở
Có nhạt nhoà hương của ngày xưa.


Mùa hạ về trời có lại còn mưa 
Gió có thổi như ngày xưa vẫn thổi
Để cho tôi ngàn năm vẫn đợi
Đợi em về cho gió thổi mưa rơi. 

(sưu tầm)

Saturday 15 October 2011

ĐẠI HỌC NÔNG NGHIỆP HÀ NÔI 55 năm & THÚ-Y K36 một chặng đường!

0 comments



"Về đây đứng bên mái trường xưa
Thấy như mình trôi trong ngày cũ
Bồi hồi nhớ tiếng nói thầy cô
Thấy trong mình một nỗi buồn tênh










Bao nhiêu tiếng cười ngày xưa ấy
Vang trong lớp học sân trường
Như vách đá còn vang vọng mãi
Và lời chim reo trong nắng





Ai mang đến chân trời lưu luyến
Mà cứ yêu thương nhau hoài
Bao nhiêu nét mặt của ngày tháng
Sao không lúc nào nhạt phai.





Với sự thành công của buổi họp lớp TY36, chúng tôi đã nhìn lại được những gì đã đi được sau 15 năm ra trường. Mặc dù trong công việc, đôi khi vẫn điện thoại hỏi thăm, gặp nhau trong công việc nhưng ngày hội trường về họp mặt ai cũng thấy như muốn tìm lại một chút gì đó của ngày xưa. Chúng tôi ai cũng thay đổi, chỉ có nụ cười là không hề thay đổi. Tất cả đều rạng rỡ bên nhau, cho dù mỗi chúng tôi đều ở các cương vị trọng trách khác nhau trong các cơ quan quản lý từ Bộ Nông nghiệp, Cục Thú y, Trung tâm thú y vùng , chủ tịch UB Phường, cho đến các doanh nghiệp... Bên nhau chúng tôi mời gặp các thầy cô giáo của chúng tôi 15 năm về trước: tất cả đều đã tóc bạc trắng nhưng CHỈ CÓ NỤ CƯỜI là vẫn đôn hậu. Mỗi bức tranh đều có điểm nhấn, có lẽ đoàn chèo Việt nam là điểm  nhấn trong buổi họp mặt ngày 11/10/2011 của chúng tôi. Họ là hát hết mình, diễn hết mình với 35 thành viên tham dự. Được trải lòng nói với nhau những chuyện chưa dám nói ngày xưa cũng là một sự chấm phá trong gợi ý của ban tổ chức.
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, có lẽ chỉ ước thời gian quay trở lại. Chúng tôi đã qua một chặng đường dài và không quá ngắn đối với những thách thức trước cuộc sống vào đầu thời kỳ đất nước mở cửa. Các bạn của tôi đã không giới hạn những thách thức mà đã thách thức những giới hạn trong thời kỳ đất nước đang đổi mới.
Cảm xúc là khôn tả, cảm xúc là không có giới hạn, các thầy giáo của chúng tôi cũng ngập ngừng vấp váp với những điều chia sẻ cảm xúc với chúng tôi: chúng tôi là một tập thể mạnh có liên kết. Tôi tin thầy đã cảm nhận đúng! 
Cuộc đời như dòng sông chảy không bao giờ ngừng lại, tôi đã đón nhận hạnh phúc bằng những niềm vui của sự chia sẻ và nhưng ân tình: Tình bạn - Tình thầy trò & tình yêu.